Sunday, April 15, 2012

Tình Yêu, Kahlil Gibran

Rồi Almitra nói, “Giảng cho chúng tôi về Tình Yêu.”
Và Tiên Tri ngẩng đầu nhìn mọi người, và tĩnh lặng đáp xuống đám đông.
Và với một giọng cao cả, ngài nói:
Khi tình yêu mời gọi, hãy đi theo tình yêu,


Dù đường tình nhiều khó khăn và cao dốc.
Và khi tình yêu ôm bạn vào đôi cánh, hãy chiều theo tình yêu
Dù lưỡi gươm dấu trong lông cánh tình yêu có thể gây thương tích.
Và khi tình yêu lên tiếng nói, hãy tin tình yêu,
Dù lời tình có thể làm vỡ nát những giấc mơ của bạn như gió Bắc làm tan hoang vườn tược.
Bởi vì, như tình yêu đăng quang bạn, tình yêu sẽ đóng bạn vào thập giá.
Như tình yêu cho bạn khôn lớn, tình yêu cũng cắt tỉa bạn.
Như tình yêu vươn cao đến bạn và vuốt ve những cành lá dịu dàng nhất của bạn,
Tình yêu cũng sẽ đi xuống tận gốc rễ bạn và lung lay gốc rễ đang bám chặt vào đất.
Như những bó ngô, tình yêu gom các bạn vào lòng.
Tình yêu đập cho bạn trần truồng.
Tình yêu sàng cho bạn hết vỏ
Tình yêu xay bạn thành tinh trắng.
Tình yêu nhào nắn bạn đến khi nhuần nhuyễn;
Và tình yêu đưa bạn đến ngọn lửa thiêng liêng của tình yêu, để bạn có thể thành ổ bánh thiêng liêng cho bửa ăn thiêng liêng của Thượng đế.
Tất cả những điều này, tình yêu sẽ làm cho bạn, để bạn có thể hiểu được những bí mật của quả tim của mình, và với những hiểu biết đó, trở thành một mảnh của quả tim của Cuộc Đời.
Nhưng nếu, trong nỗi sợ của mình, bạn chỉ tìm bình an và hoan lạc của tình yêu,
Thì tốt hơn là bạn hãy che kín sự trần truồng của mình và bước ra khỏi nền đập của tình yêu,
Vào trong thế giới không mùa, nơi bạn sẽ cười, nhưng không với trọn cả tiếng cười, và khóc, nhưng không với trọn dòng nước mắt.
Tình yêu không cho gì ngoại trừ cho chính tình yêu, và không nhận gì ngoại trừ nhận chính tình yêu.
Tình yêu không nắm giữ gì và cũng sẽ không bị nắm giữ;
Vì tình yêu tự đầy đủ trong tình yêu.
Khi yêu, bạn không nên nói, “Thượng đế ở trong tim tôi,” nhưng tốt hơn là, “Tôi ở trong quả tim Thượng đế.”
Và đừng nghĩ rằng bạn có thể chuyển được hướng của tình yêu, vì tình yêu, nếu thấy bạn xứng đáng, sẽ chuyển hướng bạn.
Tình yêu không thèm muốn gì ngoại trừ thèm muốn tự làm chính tình yêu tròn vẹn.
Nhưng nếu bạn yêu và cần phải có thèm muốn, thì hãy thèm muốn những điều này:
Tan chảy như dòng suối dong ruỗi ca hát dòng nhạc cho bóng đêm.
Biết được đớn đau do quá đỗi dịu dàng.
Bị đả thương bởi chính hiểu biết của mình về tình yêu;
Và vui vẻ tự nguyện rỉ máu.
Thức dậy buổi sáng với quả tim cất cánh và cảm tạ cho một ngày yêu thương nữa;
Nghỉ ngơi buổi trưa và suy niệm về nỗi ngây ngất của tình yêu;
Về nhà buổi chiều với lòng tri ân;
Rồi ngủ với lời nguyện cho người thân trong tim và bài hát ca ngợi trên môi.
Trần Đình Hoành dịch

© Copyright 2009, TDH
Licensed for non-commercial use


Love
Then said Almitra, “Speak to us of Love.”
And he raised his head and looked upon the people, and there fell a stillness upon them.
And with a great voice he said:
When love beckons to you, follow him,
Though his ways are hard and steep.
And when his wings enfold you yield to him,
Though the sword hidden among his pinions may wound you.
And when he speaks to you believe in him,
Though his voice may shatter your dreams
as the north wind lays waste the garden.
For even as love crowns you so shall he crucify you.
Even as he is for your growth so is he for your pruning.
Even as he ascends to your height and caresses your tenderest branches that quiver in the sun,
So shall he descend to your roots and shake them in their clinging to the earth.
Like sheaves of corn he gathers you unto himself.
He threshes you to make you naked.
He sifts you to free you from your husks.
He grinds you to whiteness.
He kneads you until you are pliant;
And then he assigns you to his sacred fire, that you may become sacred bread for God’s sacred feast.
All these things shall love do unto you that you may know the secrets of your heart, and in that knowledge become a fragment of Life’s heart.
But if in your fear you would seek only love’s peace and love’s pleasure,
Then it is better for you that you cover your nakedness and pass out of love’s threshing-floor,
Into the seasonless world where you shall laugh, but not all of your laughter, and weep, but not all of your tears.
Love gives naught but itself and takes naught but from itself.
Love possesses not nor would it be possessed;
For love is sufficient unto love.
When you love you should not say, “God is in my heart,” but rather, “I am in the heart of God.”
And think not you can direct the course of love, for love, if it finds you worthy, directs your course.
Love has no other desire but to fulfill itself.
But if you love and must needs have desires, let these be your desires:
To melt and be like a running brook that sings its melody to the night.
To know the pain of too much tenderness.
To be wounded by your own understanding of love;
And to bleed willingly and joyfully.
To wake at dawn with a winged heart and give thanks for another day of loving;
To rest at the noon hour and meditate love’s ecstasy;
To return home at eventide with gratitude;
And then to sleep with a prayer for the beloved in your heart and a song of praise upon your lips.
Kahlil Gibran
The Prophet

No comments:

Post a Comment