Thầy Brunô thấy mình chia trí không thể
tiếp tục cầu nguyện vì tiếng ộp oạp của một chú ếch nào đó inh ỏi vang lên.
Thầy cố cầm trí nhưng không thể, nên thầy mở cửa sổ và quát lên:
- Im đi để ta cầu nguyện.
Khi ai đó làm cho ta giận thì ta khổ. Ta muốn nói một câu hay làm một việc gì đó để cho người kia khổ, nghĩ rằng làm như thế ta sẽ bớt khổ. Ta tự bảo: “Tôi muốn trừng phạt anh. Tôi muốn làm cho anh đau khổ vì anh đã làm cho tôi đau khổ. Thấy anh đau khổ, tôi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.”