Tôi run rẩy bước đi trong làn gió bấc rét
căm căm, toàn thân tôi như bị đông cứng trong cái lạnh
kinh hồn. Tuyệt nhiên không một tiếng động nào mà chỉ có tiếng
chân lê bưóc trên con đường mòn nhỏ phủ đầy tuyết trắng.Ba giờ sau, tôi dừng chân trước quán ăn ở đầu
làng, chưa bao giờ mùi cà phê nóng lại có thể quyến rũ tôi đến
thế. Ánh đèn điện sáng choang, tiếng người nói ồn ào, mùi xào nấu
thơm phức… Hơn lúc
nào hết, tôi ý thức ngay một cảm giác hoan
hỷ khi được trở lại với cái thế giới mà tôi vẫn muốn từ bỏ nó.
Tôi ngồi trên chiếc ghế bành ấm áp của nhà hàng và ý thức rằng. “ Tôi đã làm tất cả những gì có
Tôi ngồi trên chiếc ghế bành ấm áp của nhà hàng và ý thức rằng. “ Tôi đã làm tất cả những gì có
thể làm để từ bỏ thế gian vì tôi nghĩ thế
gian này và tôi là hai thực
thể tách biệt. Cho đến lúc đó tôi mới ý thức
rằng tôi chinh lànày và vì là một phần của
nó, tôi không thể tách
riêng ra được. Chính sự ham muốn đã thúc đẩy
tôi đi tìm tất cả, kể
cả những kinh nghiệm tâm linh, nhưng trải
qua nhiều biến cố rời rạc
tôi mới thấy rõ một sự liên hệ, gắn bó, có
ý nghĩa vô cùng. Tôi đã
học được bài học mà tôi phải học.”
Tôi trở lại với công việc diễn thuyết, số
khán giả mỗi ngày một
đông hơn trước. Điều tôi kinh nghiệm
được trong buổi sáng mùa
đông hôm đó đã dậy cho tôi một bài học vô
cùng quí giá. Thật ra
những điều này tôi vẩn biết qua sách vở,
kinh điển, qua sự dậy dỗ
của các đạo sư nhưng tôi chưa thực sự kinh
nghiệm được nó, ý thức
được nó.
Nguồn: Lời giới thiệu cuốn sách minh triết
trong đời sống hàng ngày, Darshani Deane (Shirley Deane)
No comments:
Post a Comment