"Levin càng cắt cỏ càng luôn cảm thấy những phút quên
lãng trong đó không phải tay chàng điều khiển chiếc hái nữa, mà hình như chính
chiếc hái cuốn tất cả con người có ý thức và tấm thân tràn đầy sinh lực của
chàng: công việc cứ tự động tiến hành chính xác và đều đặn như có phép tiên,
tuy chàng không để ý gì đến nó. Đó là những phút vô cùng hạnh phúc."
Anna Karenina, Chương 5, Tolstoy
No comments:
Post a Comment